Bài viết của tác giả Võ Hoàng Ngọc Anh (Julie Vo) – Giám đốc đối ngoại – hợp tác quốc tế Realcoin Global.
Buổi sớm mai cái nóng đến trước cả những tia nắng mặt trời đầu tiên, những cô gái son phấn loạng choạng về nhà sau đêm tiệc tùng thâu đêm tận sáng . Dubai lại bắt đầu một ngày mới trong cái nóng hầm hập đầu hè và sự nhộn nhịp của một điểm nút giao thông và giao thương khổng lồ của thế giới, đông nghịt khách từ bốn phương trời bất kể ngày đêm.
Sự hồi phục sau đại dịch của trung tâm kinh tế – tài chính các Tiểu Vương quốc Ả rập thống nhất, thật sự đáng ngưỡng mộ. Xứng danh tên gọi Smart Dubai, xứ sở sa mạc màu xám nhạt đến tận đường chân trời và một rừng những toà nhà cao tầng tráng lệ.
Trong tiết trời mùa hè nóng hầm hập và bình minh bắt đầu ló dạng rực hồng, tôi rảo bước đi nhanh đến toà nhà Metropolis, Business Bay – Vịnh Kinh doanh, để chuẩn bị khai trương trụ sở Realcoin Global ở tầng 14.
Bên ngoài toà nhà Metropolis, Business Bay, Dubai – nơi Realcoin Global đặt trụ sở
Dubai – một thành phố đặc biệt nhất thế giới: nơi mà chính quyền từ năm 2016 đã ứng dụng công nghệ blockchain vào mọi thủ tục hành chính của nhà nước để đảm bảo tính minh bạch, an toàn thông tin, và nhằm hướng tới trở thành “chính phủ số” đầu tiên trên thế giới. Ở thành phố giàu có và tấp nập này, cứ mỗi tháng lại có ít nhất 1 hoạt động quốc tế liên quan đến công nghệ mới, đặc biệt suốt vài tháng gần đây là các tuần lễ blockchain quốc gia, hội nghị toàn cầu của các sàn giao dịch tiền kỹ thuật số hoặc diễn đàn của các ứng dụng Metaverse diễn ra liên tục .
Được định vị chiến lược từ lâu là trở thành một trung tâm thương mại, tài chính, và du lịch của vùng, vì vậy hạ tầng và giao thông công cộng ở Dubai rất thuận lợi. Nhưng muốn sải bước đi dạo thì quá chán: thành phố thì hiếm cây xanh, nếu có thì lá cây cũng bạc màu vì nắng, gió và bão cát; sa mạc màu xám đến tận chân trời cùng với các công trình xây dựng cứ thay nhau mọc lên; chỗ lộng lẫy xa hoa, chỗ bề bộn công trường; cái nắng nóng khô cằn của sa mạc liên tục hắt vào người. Đi bộ chưa được mười phút thì làn da đã nắng rát và áo đã đẫm mồ hôi.
Tôi nghĩ mông lung, liệu có bao nhiêu tỷ giọt mồ hôi của người lao động khắp thế giới đổ xuống đây cho gần 1 triệu dân Dubai bản địa sống cuộc sống ngập xa hoa này ? Tôi tự hỏi, bao nhiêu giọt mồ hôi của người Việt đã đổ xuống đây vì mưu sinh, kể cả tôi, người vừa đến Tiểu vương quốc này để khai trương văn phòng công ty Realcoin từ Việt nam …
Theo một thống kê nhanh, có khoảng 5.000 người Việt sống và làm việc ở Dubai, vùng đất mà khí hậu thực sự khắc nghiệt, không có nước ngọt, thiếu vắng màu xanh, nhưng nhiều cơ hội phát triển. Tiếc thay nhiều người trong số họ lại phải làm những nghề nhạy cảm (theo lời của một quan chức giấu tên) rất nhọc nhằn ở xứ sa mạc này, nơi mà phụ nữ luôn bị xem nhẹ.
Tôi dừng chân ở một cửa hàng tiện lợi, bỗng nghe một giọng nói miền Tây. Định chạy tới chào hỏi, nhưng cô gái đã nhanh chóng biến mất trong dòng người hối hả, để lại bên tai tôi văng vẳng chút miền Tây sông nước. Tự nhiên thấy nhớ nhà, nghe một giọt buồn lắng đọng…
Nếu so Dubai với miền Tây của mình, thì miền Tây thực sự là một thiên đường khác. Miền Tây địa hình bằng phẳng, khí hậu ôn hoà, mát mẻ, mưa thuận gió hòa, đất đai hàng năm được bồi đắp phù sa màu mỡ, cây cối xanh mướt, dân số dồi dào, đôn hậu.
Một thiên đường hiếm có trên trái đất nhưng sao người miền Tây vẫn đi lam lũ ở xứ người , kể cả nơi sa mạc khô cằn này… Có bao nhiêu chàng trai cô gái của miền Tây phải tha hương sang tận vùng sa mạc chảo lửa này để mưu sinh? Có bao nhiêu cơ hội nghề nghiệp đang chờ đón họ? Tại sao một đồng bằng có giá trị nhất thế giới lại chưa thể phát triển đúng tiềm năng của mình?
Ngoài phố, cứ một con đường là thấy có hiệu sách, vẫn trang trọng để những tập sách về Sheikh Mohammed bin Rashid Al Maktoum, người được xem là cha đẻ của UAE, người đã đề ra tầm nhìn sa mạc 2021 mà Dubai đã hoàn thiện, để tiếp nối là các thách thức 2031 với sự tham gia của toàn cầu. Hình ảnh người đàn ông ôm cánh chim đại bàng, cứ vài tuần lại vào sa mạc ở trong túp lều nhỏ tự nấu ăn, để suy nghĩ, trải nghiệm và đề ra các chiến lược phát triển mới. Câu trích dẫn lời ông “Chúng ta đang xây dựng cuộc sống mới cho mọi người, tương lai cho con em và một mô hình phát triển mới”. Mô hình đó, ông định nghĩa là “nói là làm, đạt thành tựu và không nghi ngại khi thử nghiệm”.
Từ con đường lớn nhất mang tên Sheikh, đi chừng năm phút là tới toà nhà Metropolis, nơi mà công ty Realcoin của chúng tôi đặt trụ sở. Business Bay có lẽ là một địa danh được truyền cảm hứng từ các “vịnh khởi nghiệp” của nước Mỹ, là nơi thu hút rất đông các công ty trên toàn thế giới đến đặt trụ sở, nên lúc nào cũng sầm uất. Tôi nghĩ một đứa con gái “ăn chưa no, lo chưa tới” như mình thật may mắn được công ty cử sang đây, cứ như một phép lạ trong cổ tích Ba Tư…
Đại diện của tập đoàn Deloitte tại các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất và bà Julie Võ, Giám đốc đối ngoại – hợp tác quốc tế Realcoin.
Tôi đến văn phòng, vẫn văng vẳng lời của Sheikh trong đầu… Ngay hành lang, vị khách đầu tiên đến sớm là Chủ tịch Tập đoàn CT Group Trần Kim Chung, một trong các nhà đầu tư thiên thần của RealCoin chúng tôi, kia là chuyên gia hàng đầu về blockchain từ Singapore Colin Miles, ông Vinesh Patel của công ty kiểm toán Deloitte phụ trách khu vực Trung Đông, Chủ tịch tập đoàn Kelmer ông Roberto Granello…, mọi người đang say sưa trao đổi câu chuyện về crypto, blockchain…
Đại sứ Việt Nam ở UAE cũng đến chúc mừng Realcoin vào ngày khai trương, chia sẻ tích cực về việc Realcoin cắm cờ Việt Nam tại Dubai, thẳng tiến vào các công nghệ mũi nhọn blockchain, tokenization, crypto… Chúng tôi khá tự hào về sản phẩm của mình, đồng crypto thanh khoản cao, có bản vị là tài sản số hóa tokenization trên nền tảng blockchain minh bạch…
Trong giờ giải lao, người bạn mới miền Tây chợt mở khúc nhạc “Điệu Buồn Phương Nam” khe khẽ , nghe lòng bỗng thấy ngậm ngùi. Quê mình sao mà thương quá . . . Chợt ước mong có một phép màu công nghệ nào đó biến miền Tây sông nước xanh mướt của chúng ta thành thiên đường hơn hẳn Dubai…
Tiếng chuông lanh canh, hết giờ giải lao mơ mộng, thôi thì cứ xắn tay áo lên mà làm với một niềm tin rằng công nghệ sẽ làm vơi bớt những giọt mồ hôi nhọc nhằn xa xứ…